Tóm tắt Phớt Lờ Tất Cả Và Bơ Đi Mà Sống - Và 39 Bí Quyết Khác Để Khơi Dậy Sáng Tạo của tác giả Hugh MacLeod
Cuốn
sách Phớt Lờ Tất Cả Và Bơ Đi Mà Sống phác thảo 40 cách để những người sáng tạo
có thể để nghệ sĩ bên trong họ trỗi dậy bằng cách kiểm soát nghệ thuật của
mình, và không bán rẻ,thậm chí từ chối
tuân theo những gì thế giới muốn bạn làm.
Hugh
MacLeod có một trong những blog lâu đời nhất trên web. Tại Gaping Void, anh vẫn
đăng bài gần như hàng ngày, phát hành một truyện tranh mới với mỗi bài đăng,
ngay cả sau hơn 15 năm viết blog. Đó là sự tận tụy của một nghệ sĩ thực thụ.
Ban
đầu, Hugh bắt đầu vẽ những bức biếm họa này ở mặt sau của danh thiếp, vì anh gặp
khó khăn trong việc tìm cảm hứng khi nó xuất hiện ở bất kỳ đâu ngoài xưởng vẽ của
anh với đồ dùng sơn. Người viết quảng cáo trẻ tuổi nhận ra rằng ở định dạng
này, anh có thể sáng tạo nghệ thuật của mình ở bất kỳ đâu và anh đã thành công.
Hiện
tại, hàng triệu người yêu thích và chia sẻ tranh biếm họa của anh trực tuyến và
công ty của anh tạo ra tác phẩm nghệ thuật tùy chỉnh cho khách hàng của họ. Anh
cũng minh họa sách, ví dụ như sách của Seth Godin.
Sau
đây là 3 bài học từ Phớt lờ tất cả bơ đi mà sống giúp bạn tìm thấy sự tự do nghệ
thuật thực sự:
1-Nếu
bạn đang sáng tạo nghệ thuật thực sự, phản hồi của bạn bè sẽ chẳng có ích gì
cho bạn.
2-Đừng
ép buộc nghệ thuật của bạn phải trả hóa đơn, nếu không nó sẽ không còn là nghệ
thuật nữa.
3-Đừng
chờ đợi để được khám phá. Thay vào đó, hãy khám phá bản thân trên mạng (online).
Hãy
đánh thức nghệ sĩ bên trong bạn nhé!
Bài học 1: Nếu những gì bạn đang làm là nghệ thuật thực sự, bạn phải phớt lờ mọi người, đặc biệt là bạn bè của bạn.
Đây
là cốt lõi của việc sáng tạo nghệ thuật: nếu mọi người có thể cung cấp cho bạn
phản hồi sâu rộng và hữu ích về nó, thì bạn đã không làm tròn nhiệm vụ của
mình. Hãy nghĩ về điều đó. Điều gì cho phép bạn đưa ra phản hồi tốt? Hiểu rõ
tình huống thực sự.
Nhưng
nếu bạn viết một cái gì đó và bạn bè của bạn có thể cho bạn biết chính xác điều
gì là tốt và điều gì là xấu về nó, thì những gì bạn đã viết không thể là sáng tạo,
phải không? Nếu nghệ thuật của bạn được hiểu hoàn hảo, thì có khả năng nó chỉ
là sự sao chép nghệ thuật của người khác.
Ý
tưởng của bạn càng độc đáo, thì mọi người càng ít có thể đưa ra phản hồi và lời
khuyên phù hợp cho bạn.
Điều
đó không có nghĩa là mọi người phải luôn bối rối trước nghệ thuật của bạn.
Nhưng nếu bạn bắt đầu một điều gì đó mà bạn nghĩ là mới mẻ và cuối cùng nó
không làm ai khó chịu, bạn biết rằng bạn sẽ phải thử lại. Nếu mọi người đã quen
với những bức tranh nhỏ giọt của Jackson Pollock ngay từ lần đầu tiên ông sáng
tác, thì ông đã không phải là một nghệ sĩ độc đáo như vậy.
Với
nghệ thuật, chức năng của phản hồi bị đảo ngược. Phản hồi càng tốt, bạn càng phải
làm nhiều việc hơn. Tuy nhiên, hãy cẩn thận, việc phớt lờ bạn bè sẽ ảnh hưởng đến
các mối quan hệ của bạn. Vì họ sẽ không hiểu, một số người sẽ quay lưng lại, nhưng
đó là cái giá mà một nghệ sĩ thực thụ phải trả.
Bài học 2: Đừng cố ép buộc nghệ thuật của bạn phải trả hóa đơn, nếu không bạn sẽ có nguy cơ giết chết phần khiến nó trở thành nghệ thuật ngay từ đầu.
Bạn
có thể nói: vậy thì sao nếu tôi nghe theo lời khuyên của bạn bè? Áp dụng phản hồi
không phải là tốt sao? Bạn luôn bảo tôi làm như vậy trong kinh doanh! Đúng vậy,
nhưng nghệ thuật không phải là kinh doanh.
Khoảnh
khắc bạn lắng nghe người khác về cách bạn nên sáng tạo nghệ thuật của mình là
khoảnh khắc bạn thỏa hiệp với nó - nó không còn là nghệ thuật nữa. Bạn sẽ tạo
ra những gì thế giới muốn bạn tạo ra, chứ không phải những gì bạn muốn thấy
thành hiện thực. Bỏ mặc bạn bè là một chuyện, nhưng điều này thực sự trở thành
một cuộc đấu tranh khi nói đến việc sử dụng nghệ thuật của bạn để trả các hóa
đơn.
Trước
hết, bạn không bao giờ nên bắt đầu hành trình trở thành nghệ sĩ theo cách này.
Ví dụ, nếu bạn bắt đầu viết blog trong thời gian rảnh rỗi, nhưng lại khởi chạy
nó với ý tưởng kiếm tiền từ mọi bài đăng, thì tốt hơn hết là bạn không nên bắt
đầu. Những gì bạn tạo ra sẽ hoàn toàn được thúc đẩy bởi mong muốn kiếm tiền.
Thay
vào đó, hãy kiếm một công việc để trả tiền thuê nhà và hóa đơn để tách nghệ thuật
của bạn khỏi tiền bạc. Đây là cách duy nhất để bạn có được sự tự do nghệ thuật
mà bạn cần để tạo ra thứ gì đó độc đáo.
Nếu
nghệ thuật của bạn trở thành một phần trong cách bạn kiếm tiền sau này thì
không sao, nhưng đừng bao giờ ép buộc nó theo cách này và đừng bao giờ để nghệ
thuật trở thành nguồn thu nhập duy nhất của bạn - điều đó sẽ tạo quá nhiều áp lực
cho bạn khi phải thể hiện và làm cạn kiệt khả năng sáng tạo của bạn.
Bài học 3: Kế hoạch để được phát hiện của bạn đã là sai lầm. Đừng chờ đợi nữa và hãy tự khám phá bản thân – trực tuyến!
Cánh
cửa mở toang, một điệp viên ăn mặc chỉnh tề trong bộ vest bóng loáng với mái
tóc vuốt keo và cặp kính râm Ray Ban Aviator bước vào quán burger và gọi một ly
sữa lắc. Trong khi nhấm nháp ly sô cô la sủi bọt, anh ta liếc nhìn quanh nhà
hàng, rồi ngồi xuống cạnh anh chàng có mái tóc dài, vàng hoe, bù xù.
"Với
tôi, anh trông giống Avenger tiếp theo, anh có muốn thử vai không?"
Nghe
giống như một cảnh trong phim, khi nam diễn viên đang vật lộn với cuộc sống thì
cơ may mỉm cười với anh ấy? Những điều
như thế này hầu như không bao giờ xảy ra.
Mặc
dù internet hiện đã hơn 20 năm tuổi, chúng ta vẫn nghĩ rằng với tư cách là nghệ
sĩ, chúng ta cần ai đó khám phá mình. Chúng ta không cần. Bạn có thể khám phá bản
thân.
Trên
thực tế, việc khám phá bản thân đã trở nên rất dễ dàng, vì vô số nền tảng trong
nhiều phương tiện khác nhau giúp bạn tiếp cận bất kỳ công cụ nào bạn cần để
sáng tạo. Bạn có thể sử dụng Medium để viết blog, Youtube để xem video,
Instagram để phác thảo, v.v. Quên những
người trung gian đi. Sử dụng internet và bắt đầu thôi!
Nếu
bạn thích truyện tranh của Hugh, bạn sẽ thích Phớt lờ tất cả bơ đi mà sống. Nếu
bạn thích những mẩu thông thái ngắn gọn, sâu sắc, dễ tiếp thu nhưng mất nhiều
thời gian để gợi ý, bạn sẽ thích cuốn sách này. Và nếu bạn là một nghệ sĩ, bạn
phải đọc cuốn sách này. Với tất cả những điều nhảm nhí sáng tạo đang diễn ra
ngày nay, việc phân biệt giữa nghệ thuật thật và giả trở nên quan trọng hơn bao
giờ hết. Một cuốn sách rất đáng để đọc!
Nhận xét
Đăng nhận xét