Tóm tắt Nghệ thuật theo đuổi sự tối giản của tác giả Greg McKeown
Nghệ thuật theo đuổi sự tối giản sẽ chỉ cho bạn
một cách mới cho phép bạn chọn lọc những gì thực sự thiết yếu trong cuộc sống của
bạn và sau đó cắt bỏ mọi thứ khác một cách triệt để.
Được xuất bản vào đầu năm 2014, cuốn Nghệ thuật
theo đuổi sự tối giản của Greg McKeown là cuốn sách bán chạy nhất với hàng triệu
bản về cách tận dụng tối đa cuộc sống của bạn bằng cách làm ít hơn. Bạn còn nhớ
Steve Jobs đã nói rằng tập trung là nói không chứ? Cuốn sách này nói về cách bạn
có thể áp dụng khái niệm này vào toàn bộ cuộc sống của mình.
So sánh các hoạt động của chủ nghĩa tối giản
với các hoạt động khác từ chương này sang chương khác,
cuốn sách này sẽ cung cấp cho bạn một bộ nguyên tắc mới để vận hành. Bạn sẽ xác
định mọi thứ không quan trọng trong cuộc sống của mình và loại bỏ chúng.
Dưới đây là 3 điểm khởi đầu tuyệt vời:
1-Không làm điều gì cả hoặc làm mọi điều đều
là dấu hiệu của việc học chưa đúng.
2-Hãy trở thành người biên tập cuộc sống của
chính bạn với quy tắc 90%.
3-Luôn dành cho mình khoảng thời gian đệm là
50%.
Bạn đã sẵn sàng bước vào con đường của chủ
nghĩa tối giản chưa?Bắt đầu thôi!
Bài học 1: Không làm điều gì cả hoặc làm mọi điều đều là dấu hiệu của việc học chưa đúng.
Nếu bạn không làm gì cả, tất nhiên điều đó có
nghĩa là bạn không hoàn thành được những việc quan trọng.
Tuy nhiên, làm mọi thứ cũng vậy.
Cả hai phe đều tệ như nhau và là kết quả của việc
học chưa đúng(Learned helplessness). Đây là khái niệm được Martin Seligman, nhà nghiên cứu
về hạnh phúc và là tác giả của Learned Optimism, quan sát.
Ban đầu, khái niệm này được quan sát trong một
thí nghiệm trong đó những chú chó bị sốc điện. Tất cả các chú chó đều có một
đòn bẩy mà chúng có thể kéo, đòn bẩy này sẽ ngăn chặn các cú sốc đối với một
nhóm, nhưng không phải đối với nhóm còn lại. Sau đó, cả hai nhóm chó đều được đặt
trong một chiếc hộp lớn có vách ngăn thấp giữa vùng bị sốc và vùng không bị sốc.
Những chú chó đã có cơ hội ngăn chặn các cú sốc trước đó đã ngay lập tức nhảy
sang vùng không bị sốc - những chú chó mà đòn bẩy không có tác dụng thì không.
Chúng đã học được cách bất lực và chỉ chấp nhận
số phận của mình.
Cho dù chúng ta không làm gì hay cố gắng làm
mọi thứ, chúng ta đều từ bỏ quyền lựa chọn của mình, giống như những chú chó.
Khi bạn thấy mình trong suốt cả ngày, liên tục
nói "Tôi phải làm X, tôi phải làm Y", thì có khả năng là bạn đã trao
cho người khác quyền lựa chọn thay bạn ở một mức độ nào đó.
Sau đây là cách chuyển từ "Tôi phải" sang "Tôi chọn".
Bài học 2: Trở thành biên tập viên của cuộc sống của chính bạn với quy tắc 90%.
Jack Dorsey đã giải thích công việc của một
CEO của Twitter giống như một biên tập viên.
Ông phải biên tập các nhóm, báo cáo tài chính
và tầm nhìn của công ty một cách nhất quán. Trở thành một biên tập viên là về
việc thêm vào, nhưng chủ yếu là về việc loại bỏ những gì không phù hợp.
Chủ nghĩa bản chất dạy bạn cách trở thành
biên tập viên của cuộc sống của chính mình và một trong những quy tắc mà nó đưa
ra cho bạn để làm như vậy là quy tắc 90%.
Đối với mọi mục, việc cần làm hoặc quyết định
mà bạn cân nhắc, chỉ cần xem xét tiêu chí quan trọng nhất và cho nó một giá trị
từ 0 đến 100.
Mọi thứ dưới 90 đều được coi là 0 và phải loại
bỏ.
Ví dụ, khi sắp xếp tủ quần áo, bạn có thể
tính toán khả năng mặc lại một món đồ nào đó – nếu khả năng đó dưới 90%, tại
sao lại giữ nó?
Tương tự như vậy, đối với danh sách việc cần
làm, bạn có thể hỏi: "Khả năng thực sự giúp tôi đạt được mục tiêu quan trọng
nhất của mình là bao nhiêu?"
Điều này rất giống với lời khuyên của Steve
Jobs về sự tập trung và cách tiếp cận "Hoặc là đồng ý hoặc không" của
Derek Sivers và sẽ giúp bạn nói không thường xuyên hơn, chỉ để lại những thứ
trong cuộc sống của bạn mang lại nhiều giá trị nhất cho bạn.
Bài học 3: Luôn dành thêm 50% thời gian bạn nghĩ mình cần làm vùng đệm.
Bạn biết điều tuyệt vời nhất khi nói không là
gì không?
Cảm giác có đủ thời gian để quan tâm đến những
thứ bạn nói đồng ý.
Tuy nhiên, tập trung vào một vài thứ không có
nghĩa là bạn sẽ trở nên nhàn rỗi. Bạn vẫn phải lên kế hoạch cho chúng.
Ví dụ, ngay cả khi bạn chỉ chọn 3 nhiệm vụ
cho ngày của mình, chúng vẫn dễ mất nhiều thời gian hơn bạn mong đợi. Nghĩ rằng
chúng ta có thể ước tính được mình có thể hoàn thành được bao nhiêu việc trong
một ngày và mọi thứ sẽ diễn ra như mong đợi là một trong những khuyết điểm lớn
của chúng ta với tư cách là con người.
Đó là lý do tại sao McKeown gợi ý rằng luôn
dành thêm 50% thời gian bạn nghĩ một nhiệm vụ cần làm vùng đệm, để tính đến những
điều bất ngờ.
Khi bạn nghĩ rằng viết một bài báo sẽ mất 1
giờ, hãy lên lịch 1,5 giờ trong lịch của bạn. Ước tính một cuộc gọi Skype sẽ
kéo dài 30 phút? Lên lịch 45 phút...
Khoảng đệm này sẽ giúp bạn có thời gian để thở
và giúp bạn không hoảng loạn khi mọi thứ kéo dài, điều mà chúng thường xảy ra.Nhưng
đối với người theo chủ nghĩa tối giản, điều này không sao cả, vì họ biết rằng
việc lên kế hoạch thêm thời gian cho những điều không thể lên kế hoạch, là cách
của người theo chủ nghĩa tối giản để dành thời gian cho những gì thực sự thiết
yếu.
Ý tưởng cốt lõi của chủ nghĩa tối giản có thể
biểu thị bằng một đồ họa đẹp và rõ ràng. Nó cho thấy 12 mũi tên cho 12 giờ
trong ngày của bạn. Trong một trường hợp, tất cả chúng đều chỉ theo các hướng
khác nhau, trong trường hợp khác, tất cả chúng đều chỉ theo một hướng, cho thấy
mức độ tập trung.
Rất nhiều sách quản lý thời gian đều nói về
việc ưu tiên, nhưng hãy thực hiện theo hình thức "Làm điều này, sau đó làm
điều kia". Cuốn sách này nói rằng "Làm điều này và không làm gì
khác". Về mặt lý thuyết, tất cả chúng ta đều biết điều gì thực sự quan trọng
đối với mình. Chúng ta chỉ có xu hướng đánh giá quá cao bản thân và nâng nhiều
thứ từ "có thì tốt" lên "điều này quan trọng". Chủ nghĩa tối
giản giúp bạn ngừng làm điều đó. Đây là một cuốn sách tuyệt vời và đã thay đổi
cách tôi làm việc mãi mãi.
Greg cũng đã xuất bản một cuốn tiếp theo bảy
năm sau đó, có tên là Effortless – Suy nghĩ tối giản hiệu quả tối ưu, mà tôi
cũng giới thiệu.
Nhận xét
Đăng nhận xét